Advertisement
  • English
  • Vietnamese

TIN HOẠT ĐỘNG - STDe

“Chữa lành với thiên nhiên” để phát triển du lịch bền vững “Chữa lành với thiên nhiên” để phát triển du lịch bền vững
Tọa đàm "Chữa lành với thiên nhiên: Góc nhìn và đóng góp của khoa học liên ngành". Tọa đàm "Chữa lành với thiên nhiên: Góc nhìn và đóng góp của khoa học..
"Chữa lành với thiên nhiên": Góc nhìn từ khoa học liên ngành "Chữa lành với thiên nhiên": Góc nhìn từ khoa học liên ngành
Xem Tiếp...

Tin du lịch

Chiêm ngưỡng những tòa nhà cao nhất thế giới với kiến trúc nguy nga, bề thế Chiêm ngưỡng những tòa nhà cao nhất thế giới với kiến trúc nguy nga, bề thế
Chiêm ngưỡng nhà thờ Hallgrimskirkja, kiến trúc độc đáo ở thủ đô của Iceland Chiêm ngưỡng nhà thờ Hallgrimskirkja, kiến trúc độc đáo ở thủ đô của Iceland
Xem Tiếp...
Nếu chợt mai này Huế vắng... những cơn mưa
Quá lâu rồi mới hưởng món đặc sản mưa Huế. Đà Nẵng đang nóng, nóng như nung. Vậy mà chạy ra đến Huế thì mưa. Mưa xối xả trắng trời. Mưa như thể vỡ trời, như thể một mảng trời khổng lồ bị thủng, như ông giời có bao nhiêu nước đem trút hết xuống Huế vậy.

“Những ngày mưa Huế, chi mô rứa!” (Trần Hữu Hoàng). Đúng là mưa Huế mưa chi lạ. Mưa tối trời thối đất. Mưa từ sáng đến trưa. Mưa đến tối mịt. Mưa ngày mưa đêm. Mưa dầm suốt tháng. Mưa phả kín Hoàng thành. Mưa vuốt mặt không kịp, cất mặt không lên. Mưa đến mức không thấy ai ra đường. Mưa vãi nát nhàu dòng sông Hương và xóa nhòa dải Tràng Tiền.

“Nếu mưa hoá kiếp làm thi sĩ” (Hải Bằng). Mưa thế này thì ra thơ mất! Ngồi bên đường Lê Lợi, tôi trêu mấy đứa bạn Huế: Mưa thế này mà không làm thơ mới lạ! Và có lẽ, không chỉ kiến trúc, không chỉ đền đài lăng tẩm, mưa cũng là cái hồn của Huế, là thứ để UNESCO công nhận Huế là thành phố thơ, là cố đô di sản.

Thơ về mưa Huế toàn những câu buồn: “Giời mưa ở Huế sao buồn thế/ Cứ kéo dài ra suốt mấy ngày” (Nguyễn Bính), “Nỗi niềm chi rứa Huế ơi/ Mà mưa xối xả trắng trời Thừa Thiên” (Tố Hữu), “Chiều ni xứ Huế dầm mưa/Sen gia đôi cụm lưa thưa mặt hồ/ Một người biền biệt nơi mô/Hoàng thành trầm lặng, cố đô não nùng.” (Mai Văn Hoan)...

Cũng chẳng nơi mô mưa cũng biến thành quà- quà Huế: “Khi mô anh về thăm Huế xưa/ Nhớ gói giùm em một chút mưa/Gói thêm mớ lạnh từ chân tóc/Buốt thấu buồng tim vẫn chưa bưa” (Hồ Đắc Thiếu Anh).

Mưa là đặc sản kỳ thú của Huế. Tất nhiên rồi. Nhưng làm sao để đãi khách món mưa ấn tượng này?

Những vỉa đường ngắm mưa. Nghe nói đó là ý tưởng của nhà văn Trần Thùy Mai. Chị đã gợi ý rồi nhưng Huế chưa làm được. Những vỉa đường Huế sẽ có mái che, đó là những vỉa đường ngắm mưa, để ai ai nếu muốn đều có thể thong dong suốt tháng ngày giữa thành phố mưa não nề này.

Đặc sản Huế là đó. Sản phẩm du lịch cho Huế là đó chứ đâu xa?

Giản đơn thế, dễ dàng thế, mà cũng tuyệt vời thế - Sao Huế không làm được nhỉ ?

Chẳng mưa nào như mưa Huế. Mưa kéo sập trời, như cuốn cả mây tràn mặt phố. Ai đó đã bảo: trời - đất và con người giao hoà với nhau tại Huế. Cái thời khắc giao hòa thiêng liêng đó lên đỉnh nhất đúng vào những lúc mưa vỡ trời, vỡ đất như thế này đây.

Bỗng nhiên không muốn mưa dứt nữa. Bỗng nhiên thấy hụt hẫng, tiêng tiếc, thiêu thiếu một điều gì đấy sâu thẳm lắm - nếu chợt mai này Huế vắng... những cơn mưa.

Trương Duy Nhất
 
Ý KIẾN CHIA SẺ
Tên của bạn:
Email:
Tiêu đề:
Nội dung: