Advertisement
  • English
  • Vietnamese

TIN HOẠT ĐỘNG - STDe

“Chữa lành với thiên nhiên” để phát triển du lịch bền vững “Chữa lành với thiên nhiên” để phát triển du lịch bền vững
Tọa đàm "Chữa lành với thiên nhiên: Góc nhìn và đóng góp của khoa học liên ngành". Tọa đàm "Chữa lành với thiên nhiên: Góc nhìn và đóng góp của khoa học..
"Chữa lành với thiên nhiên": Góc nhìn từ khoa học liên ngành "Chữa lành với thiên nhiên": Góc nhìn từ khoa học liên ngành
Xem Tiếp...

Tin du lịch

Chiêm ngưỡng những tòa nhà cao nhất thế giới với kiến trúc nguy nga, bề thế Chiêm ngưỡng những tòa nhà cao nhất thế giới với kiến trúc nguy nga, bề thế
Chiêm ngưỡng nhà thờ Hallgrimskirkja, kiến trúc độc đáo ở thủ đô của Iceland Chiêm ngưỡng nhà thờ Hallgrimskirkja, kiến trúc độc đáo ở thủ đô của Iceland
Xem Tiếp...
QUY LUẬT NHÂN QUẢ- MR. TUÂN
 "Khai mở tầm nhìn để thưởng thức cuộc sống"

QUY LUẬT NHÂN QUẢ
(1/9/2013)
 

Mr.Tuân – Cộng tác viên STDe

Quy luật Nhân quả (The Law Cause and Effect) 

Mọi việc xảy ra trong cuộc sống đều bắt nguồn từ một lý do cụ thể.

Tôi xin kể 2 câu chuyện.

Câu chuyện thứ nhất, là về “ Nhân “

Vào năm thứ 3 đại học, khi đó tôi đang làm thiết kế cho 1 cửa hàng trên phố Thanh Nhàn. Đó là thời điểm khủng hoảng và áp lực nặng nề, tôi như quay tròn giữa khách hàng, chủ cửa hàng, đội thợ đá, và những đồ án, bài tập, chuyên đề trên lớp. Chỉ 1 buổi sáng thôi mà tới 15 cuộc gọi nhỡ từ các bên, hầu hết những vấn đề từ nhỏ đến lớn, mọi người đều thắc mắc và đặt trách nhiệm lên vai tôi. Nói như vậy để thấy, đối với 1 cậu sinh viên vừa mới chân ướt chân ráo đi làm thêm, áp lực ấy khủng khiếp như thế nào, nó vượt mức chịu đựng của tôi lúc bấy giờ. Và áp lực thì thần kinh không tỉnh táo, dẫn đến sai sót, tôi đã mắc phải 1 sai lầm khá nghiêm trọng.

Tối hôm đó, vừa đi lấy tiền ở 1 công trình đã hoàn thành về, cầm 10 triệu trong tay, tôi năm lăn ra ngủ quên hết trời đất. Sáng hôm sau, điện thoại reo, cô bạn cùng lớp gọi đến lớp vì thầy cho làm bài kiểm tra đột xuất. Tôi phóng như bay đến trường, cũng vừa kịp và cũng ổn thỏa. Nhưng cuối giờ, tôi phát hiện ra : mình không mang ví !!! Tâm trạng bất an, tôi về nhà lục tung mọi ngõ ngách, mất thật rồi ! Tôi cảm thấy như bầu trời tối sầm lại, chuyện này sẽ giải quyết thế nào đây ?

Mấy hôm sau là đến ngày sinh nhật tôi, khi đang đi ăn cùng với đám bạn thì 1 số điện thoại lạ gọi tới. Chị ấy giới thiệu là người lao công đã nhật được chiếc ví của tôi, chị hẹn 11 giờ đêm qua đường Trương Định để lấy lại ví. Tôi thầm nghĩ chắc cũng không còn tiền, nhưng cũng lấy lại được giấy tờ, âu cũng là an ủi trong ngày sinh nhật mình rồi. Trong cảm nhận của tôi, có lẽ trên đời còn nhiều người tốt và lòng tốt. Khi đến nơi tôi mới vỡ lẽ ra : chị ta đòi 300 nghìn tiền chuộc ví. Chị ta bảo:  bình thường toàn chuộc 500 ???

Tình thế lúc ấy của tôi thật trớ trêu, vừa mới đi vay mượn được, trong túi quần còn đúng 300 nghìn, nếu đưa cả cho chị ta, mai tôi ăn bằng gì ? Trong thoáng chốc 1 ý nghĩ  lóe lên trong đầu tôi, ví tôi đang cầm trong tay, tôi lại đi xe máy, chị ta thì đang đẩy xe vệ sinh, nếu giờ mà tôi rồ ga phóng thắng thì chị cũng không làm gì được. Lúc đó tôi rất bức xúc, 1 phần vì sự thể đen đủi xảy ra với mình, 1 phần vì cái niềm tin ngây thơ vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống bị chà đạp không thương tiếc… Nhưng rốt cuộc, tôi cũng không thực hiện được ý nghĩ xấu ấy. Tôi nhìn chị ấy từ đầu đến chân, bất giác tôi thấy thương cảm vì bộ dạng lam lũ, vất vả đó… Tôi sượng sùng rút số tiền cuối cùng để đưa cho chị ấy, và ngậm ngùi trở về nhà. Đêm hôm đó tôi không ngủ được. Tôi cứ nghĩ mãi về bản thân mình, tại sao lại đối xử với tôi như thế ? Trong muôn vàn câu hỏi xoay vần suốt đêm hôm ấy, tôi loáng thoáng nghĩ đến 2 chữ “ nhân quả “.

 

 

 

 

 

 

Bài học đầu tiên :

Con người bao giờ cũng có phần con và phần người, mặt tốt và mặt xấu. Người xấu có lúc tốt, nhưng vẫn là người xấu. Người tốt có lúc xấu, nhưng vẫn là người tốt. Điều quan trọng là đến cuối cùng, rốt cuộc thì cái gì chiến thắng, tốt hay xấu? Mình phải cố gắng làm người tốt và hãy cứ tin rằng : trên đời này, điều tốt đẹp bao giờ cũng nhiều hơn.

Câu chuyện thứ hai, là về “ Quả “

Chú ấy là phụ huynh của 1 thí sinh khối V đến mua cho con cuốn sách “ Ôn Thi Mỹ Thuật 2 “ của tôi. Chú có đặt vấn đề là kèm thêm cho con chú môn Vẽ, đề thi Bố cục tạo hình và tượng. Ngay buổi đầu tiên đến dạy, chú gọi riêng tôi ra nói chuyện và bảo : “ Nếu cháu luyện cho em nó thi đỗ, chú thưởng 10 Triệu “ !!!

Đem chuyện về kể lại, mọi người đều bảo chắc chú ấy bốc lên rồi hứa suông vậy thôi. Tôi cũng không quá kỳ vọng. Đến buổi học thứ hai, chú lại gọi ra nói chuyện : như trao đổi hôm trước, chú định viết giấy, nhưng thôi, chú nói là chú làm. Đó không còn là 1 câu nói bâng quơ nữa.

Bạn gái tôi bảo : “ sao có những việc xảy ra với anh, mà nó không bao giờ có thể xảy ra với em ? “. Tôi cười cười, trong đầu mơ hồ hiện lên 2 chứ “ nhân quả “?

Rồi suốt 1 tháng ôn tập cho em thí sinh ấy, tôi tự nhủ rằng nếu có được thưởng hay không được thưởng, ở vị trí là người hướng dẫn, ôn tập cho em thi đỗ đại học, tôi cứ phải làm hết sức mình đã, nỗ lực trước, nhận quà sau.

Em hơi nhút nhát, câu hay nói là " em không tự tin lắm nhưng không phải tự ti ". Toàn yêu cầu tôi phải đoán đề và gợi ý cho ý tưởng. Em tiếp thu rất nhanh kiến thức ( học thuộc ). Công tác động viên tâm lý đối với em là khó nhất. Thậm chí, để cho chắc ăn, tôi còn đọc cho em 1 tờ giấy tổng hợp những lỗi em hay mắc phải, để trong phòng thi, lấy ra và tự sửa bài.

Khi ta cố gắng điều gì đó, ta có quyền kỳ vọng : mong sao điều đó sẽ đến .Khi vừa có điểm, tôi báo cho chú ngay, chú nhờ tôi xem hộ. Tôi biết e thấy hồi hộp, nhưng tôi còn đau tim hơn. Gõ thật nhanh số báo danh: 6.5 điểm vẽ, 6 điểm Lý, 5.5 Toán, ĐỖ RỒI !!! 

Chính lúc đó, tôi nhận ra rằng : Hạnh Phúc nhất của người Thầy, không phải là dạy, mà là chứng kiến học trò của mình Thành Công !

Bằng phần thưởng đó, tôi vừa mới tự lập ra 1 Tiệm Sách – Lớp Vẽ - và Văn Phòng thiết kế Kiến Trúc của riêng mình. Và tôi có dịp trải nghiệm thêm 1 lần nữa, về nhân quả.

Bài học thứ hai :

Cuộc đời lấy của mình thứ gì, thì sẽ trả lại cho mình còn nhiều hơn thế. Có thể, “ nhân “ ta gieo ở chỗ này, nhưng “ quả “ ta lại gặt ở chỗ khác. Khi làm điều gì đó, phải làm sao không được đánh mất tự hào về bản thân mình. Cứ yêu người, yêu nghề và yêu đời, ta sẽ có phần quà xứng đáng từ cuộc sống.

Tin hay không tùy bạn, có những việc diễn ra, bạn tưởng là ngẫu nhiên, hóa ra lại có căn nguyên, và đúng là bất kỳ điều gì đều bắt nguồn từ một lý do cụ thể, dù nó có lý hay vô lý, dù bạn có thừa nhận nó hay là không.

Khép lại bài viết này, tôi xin chúc các bạn sẽ có nhiều cơ hội hơn để trải nhiệm Nhân quả trong chính cuộc sống của mình, để tận hưởng một cách thú vị nhất, với tất cả các khía cạnh kỳ diệu của cuộc sống quanh ta ! (^_^)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 
Ý KIẾN CHIA SẺ
Tên của bạn:
Email:
Tiêu đề:
Nội dung: